Nghèo thì nghèo bạc triệu chứ ai nghèo điếu thuốc

Đang ngồi ăn với ba trong tầng hầm Vincom, thèm thuốc lá, lội lên mặt đất. Mưa, rồi, xong. Trời ráo tìm thuốc quanh đó còn khó huống gì mưa. Nhưng nhạy bén vốn sẵn tính trời nên sà tới chú xe ôm đang đứng co ro ngay góc trung tâm, đối diện tòa thị chính, cười hiền lành:

– Chú ơi, cho con hỏi quanh đây có chỗ nào bán thuốc lá không chú?

– Bình thường thì có mấy bà bán nước, bữa nay mưa quá nên họ nghỉ hết rồi.

– Dạ con cám ơn chú.

Vừa quay lưng đi vài bước, chú gọi với theo:

– Con ơi, hút “Con Mèo” được không, chú có nè. (Đợi có nhiêu đây nè)

– Dạ, con chó con cũng hút chú ơi, cám ơn chú nhiều lắm, cho con xin một điếu nhé.

Chú rút điếu thuốc rồi khum khum quẹt mồi cho mình, như mấy bạn phục vụ quán bar vậy.

Rút ví ra, nhét vội tờ tiền vào tay chú:

– Chú cho con gởi cái này, coi như con đi cuốc xe hoặc gởi chú mua gói thuốc khác vậy đó.

– Cất vô đi con, mầy đưa là chú giận à. Nghèo thì nghèo bạc triệu chứ ai nghèo điếu thuốc hả con?
Theo ayp.vn